Quay lại thư viện

Thưởng thức Nghệ thuật
Dưới ánh trăng lưỡi liềm, một người nông dân trở về nhà với chiếc cuốc trên vai, trong một khung cảnh đơn giản nhưng đầy chất thơ. Vài nét vẽ phác thảo hình bóng của những cái cây, ngọn núi xa xăm và những ngôi nhà khiêm tốn hứa hẹn sự nghỉ ngơi. Nghệ sĩ sử dụng những đường nét uyển chuyển và đầy năng lượng để thể hiện con đường dẫn đến những ngôi nhà, mời gọi người xem bước theo bước chân của nhân vật. Thế giới đơn sắc tràn ngập sự thanh bình; sự tĩnh lặng của màn đêm thật rõ rệt, tương phản với công việc ban ngày. Đây là một bài ca ngợi cuộc sống giản dị, tràn đầy sự mệt mỏi của công việc và sự mong đợi được trở về nhà.
Trở về nhà với cuốc và trăng
Phùng Tử KhảiTác phẩm liên quan
Nơi An Lành Ngự Trị, Không Có Chiến Tranh; Năng Lượng của Vũ Khí Tan Biến Vào Ánh Sáng Mặt Trời và Mặt Trăng
Thức Dậy Sớm, Học Hỏi Tốt: Dù Tuổi Còn Nhỏ, Tiến Bộ Lớn – Bài Hát Thiếu Nhi Thập Niên 60