
Thưởng thức Nghệ thuật
Trong bức tranh gợi cảm này, một phong cảnh của Montmartre hiện ra trước mắt chúng ta, không chỉ đơn thuần là một cảnh đồi đồng quê lý tưởng, mà còn là một dấu mốc trong việc diễn giải cảm xúc của Vincent van Gogh về đời sống nông thôn. Sườn đồi xanh tươi, nổi bật nhưng dịu dàng, dẫn dắt ánh nhìn của chúng ta đến một loạt công trình gỗ, có thể là nhịp đập thật sự của đời sống cho những người sống ở đó; đáng chú ý, có một nhân vật đơn độc, một người mặc đồ xanh, đang điềm tĩnh đi dọc con đường. Sự hiện diện độc đáo này thêm một lớp câu chuyện, khơi dậy cảm giác ngạc nhiên và suy tư về họ là ai và nơi họ có thể đang đi.
Những nét cọ xoáy của van Gogh truyền tải cảm giác về chuyển động và chiều sâu; kết cấu của cỏ tỏa ra một sức sống hấp dẫn trên nền một bầu trời u ám hơn nhẹ nhàng. Bảng màu, chiếm ưu thế bởi những tông màu xanh đất và vàng đất, phản ánh cả sự thanh thản và tinh thần làm việc của phong cảnh này, tương phản với năng lượng hỗn loạn của các môi trường đô thị. Về mặt lịch sử, việc vẽ cảnh tượng này ở Montmartre có ý nghĩa quan trọng đối với van Gogh trong năm 1886; nó đại diện cho sự liên kết của ông với trung tâm nghệ thuật này và cuộc sống bohême đang phát triển xung quanh Paris, gợi ý về hành trình chuyển biến của một họa sĩ vừa tìm kiếm cô đơn vừa tìm kiếm cảm hứng giữa thiên nhiên. Với mỗi cái nhìn, người ta cảm thấy một sức hút tình cảm—một phản ánh của hy vọng, khao khát hoặc có thể là sự chấp nhận bình thản của những khoảnh khắc yên tĩnh trong cuộc đời.